×
×

Cụ bà ở 1 mình trong căn nhà cũ, ngoài kia bão lớn đổ về, gió rít từng hồi

Đêm ấy, trời miền Trung nổi gió. Đài báo liên tục dự báo bão lớn sẽ đổ bộ vào rạng sáng. Trong xóm nhỏ, ai nấy đều tất bật chằng chống, buộc lại mái tôn, dọn dẹp sân vườn. Chỉ có căn nhà của bà cụ Tư, mái đã cũ kỹ, tường đã bong tróc, nhìn mà ai cũng lo. Con cháu bà đều đi làm ăn xa, quanh năm chỉ về đôi ba lần. Bà ở một mình, lủi thủi trong ngôi nhà gắn bó cả đời.

Thấy thương, mấy hộ hàng xóm đã chạy sang giúp bà. Họ kê lại cái bàn thờ, buộc mái hiên, còn dặn bà nếu gió lớn quá thì sang nhà bên cạnh trú tạm. Bà chỉ cười, giọng run run:
– Già rồi, có gì thì cũng ở đây thôi con ạ.

Đêm xuống, gió rít từng hồi. Cây cối ngoài vườn ngả nghiêng, mái tôn va đập ken két. Bà cụ ngồi thu lu trong góc nhà, tay lần tràng hạt, mắt nhìn ra cửa như chờ bóng dáng ai đó về.

Khoảng gần sáng, khi bão đã tạm lặng, bất ngờ một trận lốc xoáy dữ dội quét qua. Chỉ trong chớp mắt, mái nhà bị hất tung, những bức tường vữa lâu năm không chịu nổi, đổ sập. Bà cụ chưa kịp chạy thì mảng tường lớn đổ ập xuống, chặn lấy thân hình nhỏ bé.

Cả xóm lúc ấy đang co cụm trong nhà, không ai biết chuyện gì xảy ra. Chỉ đến sáng hôm sau, khi gió đã tan, bà con mới chạy sang thăm. Họ sững sờ thấy nền nhà ngổn ngang, gạch ngói vùi lấp. Đào bới một lúc lâu, họ chết lặng khi phát hiện bà cụ nằm đó, đã ra đi trong lặng lẽ.

Tiếng khóc xé lòng vang cả xóm nghèo. Ai cũng ân hận, vì mới tối qua còn dặn nhau qua trông bà sớm, vậy mà chẳng kịp. Con cháu ở xa nghe tin vội vã về, nước mắt chan hòa, nhưng tất cả đã quá muộn.

Ngôi nhà xưa tan hoang, chỉ còn mảnh sân nhỏ loang lổ. Người ta dựng tạm mái che để lo tang sự cho bà. Trong gió se lạnh còn vương mùi bùn đất, nỗi xót xa len lỏi vào từng ánh mắt, từng câu thì thầm:

“Bà ra đi một mình, như suốt bao năm vẫn lẻ loi chờ con cháu về…”

Related Posts

Our Privacy policy

https://bantinnhanh24.com - © 2025 News