×
×

Con gái lấy chồng cho mẹ già 70t

Cả xóm nhỏ hôm ấy rộn ràng như có hội. Người ta xì xào mãi chuyện bà Năm – bảy mươi tuổi đầu, tóc bạc trắng, răng rụng gần hết – sắp “lên xe hoa” lần nữa.

Người mai mối chẳng ai khác ngoài con gái bà – chị Hạnh, năm mươi tuổi, buôn bán ở chợ. Mấy năm nay, chị thấy mẹ sống lủi thủi một mình trong căn nhà cũ, đêm nào cũng lẩm bẩm gọi tên bố chị, người đã mất gần hai chục năm. Rồi một hôm, chị bảo mẹ:

– Mẹ, con thấy cụ Bảy hàng xóm hiền lành, lại cũng goá vợ lâu rồi. Hay con nói chuyện thử nhé?

Bà Năm ban đầu đỏ mặt, gắt:
– Mày dở hơi à? Già khọm cả rồi, còn lấy với chả gả!

Nhưng đêm đó, chị Hạnh đi ngang qua buồng, nghe tiếng mẹ thở dài rất lâu. Sáng hôm sau, bà im lặng không nói gì khi chị mang qua tấm thiệp đỏ in dòng chữ “Lễ thành hôn: bà Năm và ông Bảy”.


Ngày cưới, nhà bà Năm dựng rạp, treo đèn hoa, khách khứa kéo đến đông vui. Mấy bà hàng xóm vừa phụ gói bánh vừa cười nói:
– Ối giời ơi, có khi đây là đám cưới đặc biệt nhất làng ta!
– Cũng tốt thôi, già rồi mà có người bầu bạn.

Mười giờ sáng, nhà gái đã sẵn sàng, bà Năm run run trong bộ áo dài màu tím nhạt, tóc búi cao, môi còn điểm chút son hồng chị Hạnh ép bôi. Ai cũng mong chờ đoàn rước dâu từ nhà ông Bảy sang.

Mười một giờ… rồi mười hai giờ… vẫn không thấy bóng dáng nhà trai.

Khách bắt đầu xì xào:
– Hay ông Bảy đổi ý?
– Hay con cháu bên ấy không cho cưới?

Chị Hạnh đứng ngồi không yên, nhìn mẹ cứ mân mê tấm khăn voan, mắt thỉnh thoảng ngó ra ngõ.

Đúng lúc ấy, có một thanh niên chạy hớt hải sang, ghé sát tai chị Hạnh thì thầm vài câu. Mặt chị tái mét.

Bà Năm lo lắng:
– Sao thế con? Nhà trai sắp đến à?

Chị Hạnh cắn môi, nước mắt rưng rưng:
– Mẹ… cụ Bảy vừa được con trai đưa đi viện sáng nay. Trên đường đi… cụ mất rồi.

Không gian im phăng phắc. Tiếng nhạc đám cưới tắt ngấm. Bà Năm ngồi sụp xuống ghế, bàn tay run run nắm chặt tấm thiệp cưới.

Một lúc lâu sau, bà khẽ nói, giọng bình thản đến lạ:
– Thôi… ông ấy đi trước thì cũng đỡ phải cô đơn. Mai mốt… tôi sang bên ấy, ông nhớ đón tôi là được rồi.

Cả rạp lặng người. Chị Hạnh ôm lấy mẹ, khóc nức nở.

Ngày hôm sau, đám cưới ấy không có chú rể – chỉ còn bó hoa cưới được đặt cạnh di ảnh của cụ Bảy, bên dòng chữ chị Hạnh run tay viết:
“Dù chỉ một ngày, mẹ vẫn được làm cô dâu.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://bantinnhanh24.com - © 2025 News