×
×

Cô dâu và chú rể đều không ngờ người đàn ông ấy chính là…

Trong một buổi chiều cuối năm, tại một nhà hàng sang trọng nằm giữa trung tâm thành phố, đám cưới của Sơn và Mai đang diễn ra trong không khí hân hoan. Mai, một cô gái xinh đẹp và kiêu sa, con của một gia đình giàu có, còn Sơn là chàng trai trẻ tài năng, con của một gia đình danh giá không kém. Khách mời đều là những nhân vật có tiếng tăm, ăn mặc lộng lẫy, tay xách những món quà mừng cưới đắt đỏ.

Khi buổi tiệc đang ở đỉnh điểm, một bóng dáng khắc khổ, già nua bất ngờ xuất hiện ở cửa ra vào. Đó là một người đàn ông lớn tuổi, quần áo rách rưới, bạc màu, tóc tai bù xù, tay xách một chiếc túi vải cũ kỹ, bên trong lỉnh kỉnh những quả trứng gà quê. Mùi gà và đất ẩm thoang thoảng từ chiếc túi làm nhiều khách mời nhíu mày khó chịu.

Người đàn ông chậm rãi tiến vào sảnh tiệc, ánh mắt lướt qua những gương mặt xa lạ, cuối cùng dừng lại ở vị trí cô dâu chú rể. Ông nở một nụ cười hiền lành, hàm răng gần như đã rụng hết, để lộ những kẽ hở. “Con gái… bố đến mừng cưới con!” Giọng ông khàn đặc, lạc lõng giữa tiếng nhạc và những lời chúc tụng.

Mai và Sơn, đang bận rộn tiếp khách, quay sang nhìn. Vẻ mặt Mai lập tức biến sắc, từ ngạc nhiên sang khó chịu, thậm chí là tức giận. “Ông là ai? Tại sao lại vào đây?” Mai gằn giọng, kéo tay Sơn lùi lại một bước, như muốn tránh xa người đàn ông xa lạ này. Sơn cũng tỏ vẻ bực bội, anh ra hiệu cho bảo vệ đến mời người đàn ông ra ngoài.

Người đàn ông rách rưới không nói gì, chỉ đặt chiếc túi trứng gà xuống bàn, rồi rút trong túi áo rách ra một chiếc hộp gỗ nhỏ, cũ kỹ. Ông mở hộp, bên trong là một sợi dây chuyền bạc đã hoen ố, mặt dây là hình một bông hoa mai nhỏ. “Mai… con còn nhớ không? Dây chuyền này là bố tặng con nhân dịp sinh nhật 5 tuổi. Bố đã tự tay làm nó…”

Nghe đến đây, Mai như bị điện giật. Ánh mắt cô dán chặt vào sợi dây chuyền. Ký ức tuổi thơ ùa về, những hình ảnh về người cha hiền lành, người đã mất tích cách đây gần hai mươi năm, khi cô còn là một cô bé. Gia đình đã tìm kiếm ông khắp nơi, nhưng không một chút tin tức. Mẹ cô sau đó đã tái hôn, và Mai dần chôn vùi ký ức về người cha ruột.

Mai run rẩy đưa tay chạm vào sợi dây chuyền. “Bố… là bố thật sao?” Giọng cô nghẹn lại. Người đàn ông gật đầu, đôi mắt ông rưng rưng. “Bố xin lỗi… đã để con một mình suốt ngần ấy năm.”

Sơn và tất cả khách mời đều ngỡ ngàng. Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mai, cô dâu xinh đẹp, kiêu sa, bỗng chốc vỡ òa. Cô lao vào ôm chầm lấy người đàn ông, nức nở. “Bố ơi… con nhớ bố nhiều lắm!” Tiếng khóc của Mai át cả tiếng nhạc, làm cả sảnh tiệc chìm trong sự xúc động.

Hóa ra, người đàn ông ấy chính là cha của Mai. Sau một tai nạn kinh hoàng nhiều năm về trước, ông bị mất trí nhớ, lang thang khắp nơi. Mãi cho đến gần đây, một ký ức mơ hồ về con gái và sợi dây chuyền hình hoa mai đã dẫn lối ông trở về. Chiếc túi trứng gà quê là tất cả những gì ông có thể mang đến để mừng cưới con gái, một món quà chất chứa tình yêu thương vô bờ bến của một người cha đã mất tích.

Câu chuyện về người cha trở về đã biến đám cưới sang trọng thành một khoảnh khắc xúc động, lay động lòng người. Nó nhắc nhở tất cả mọi người về giá trị của tình thân, về những điều quý giá không thể mua được bằng tiền bạc.

Related Posts

Our Privacy policy

https://bantinnhanh24.com - © 2025 News