Bà Monique (quốc tịch Pháp) ví chuyến đi Việt Nam gặp lại mẹ đẻ của con trai Arthur Chareire giống như vòng tròn lặp lại của số phận.
Trải qua chuyến bay dài 14 tiếng, bà Monique và chồng là Philippe lần đầu đặt chân đến Việt Nam sau 31 năm. Ông bà là bố mẹ nuôi của Arthur Chareire – chàng đạo diễn người Pháp – từng được báo Dân trí giúp kết nối để tìm lại cội nguồn.
Cánh cửa ở nhà ga T2 của Sân bay Quốc tế Nội Bài vừa mở ra, bà Nguyễn Thị Hợi – mẹ đẻ của Arthur – cầm bó hoa, ôm chầm lấy người phụ nữ Pháp đã chăm sóc con trai từ lúc mới lọt lòng.
Trong giây phút xúc động, do bất đồng ngôn ngữ, hai bên nắm chặt tay, nghẹn ngào nước mắt không nói nên lời.
“Với tôi, chuyến đi này rất đặc biệt, giống như vòng tròn lặp lại của số phận. Hơn 3 thập kỷ trước, tôi đến Hà Nội đón Arthur. Lần này, tôi mong muốn trao lại con trai cho bà Hợi”, bà Monique chia sẻ với phóng viên Dân trí.
Chuyến trở lại Việt Nam sau 31 năm
Rời sân bay, bữa cơm đầu tiên của đại gia đình diễn ra trong không khí ấm cúng, thân tình. Bố mẹ nuôi của Arthur học cách cầm đũa, tấm tắc khen món ăn Việt Nam. Máy dịch thuật ngôn ngữ giúp mọi người xích lại gần nhau sau nhiều năm chưa gặp mặt.
Khoác tay lên vai bà Hợi, mẹ nuôi của Arthur muốn gửi lời cảm ơn vì đã sinh ra một cậu bé đáng yêu, sống tình cảm.
“Tôi thấu hiểu nỗi lòng của bà Hợi khi quyết định cho con trai sang Pháp làm con nuôi. Trong hoàn cảnh khó khăn, hành động đó là cử chỉ của tình yêu thương”, người phụ nữ Pháp trải lòng.
Lúc con trai tìm được gia đình ruột thịt, vợ chồng bà lập tức lên kế hoạch cho chuyến đi tới Việt Nam. Nhiều ngày trước khi lên máy bay, người phụ nữ Pháp hồi hộp mong chờ, không ngủ được.
Trong suốt chuyến bay từ Paris sang Hà Nội, hai vợ chồng mong đến giờ hạ cánh và cố tưởng tượng giây phút gặp lại bà Hợi.
“Bây giờ, Hà Nội thay đổi quá nhiều, tôi ngỡ ngàng đến mức không nhận ra. Sân bay, đường sá hiện đại, cao ốc mọc lên san sát. 31 năm trước, tôi đi từ sân bay Nội Bài qua cầu Thăng Long về phố cổ, trên đường chỉ lác đác vài ô tô”, bà nói.
Bà kể, hồi năm 1994, dù đã có 2 con, vợ chồng vẫn muốn nhận thêm một đứa trẻ để chăm sóc. Thời điểm đó, việc xin con nuôi tại Pháp gặp nhiều khó khăn, gia đình phải chờ đợi rất lâu. Biết tin người Pháp có thể nhận con nuôi tại Việt Nam, bà lập tức liên hệ.
Sau đó, bà Monique một mình sang Hà Nội. Người phụ nữ lưu trú tại khách sạn trong khu phố cổ 1 tháng để chờ đợi hoàn tất thủ tục.
“Lần đầu tiên gặp Arthur, tôi đã yêu mến cậu bé. Trong 1 tháng ở Hà Nội, tôi lo không thể đưa con về nước. Một người phụ nữ quốc tịch Pháp ở cùng khách sạn không thể hoàn thành tâm nguyện nhận con nuôi, vì chưa hoàn thiện được thủ tục giấy tờ”, bà chia sẻ.
Hơn 30 năm trước, liên lạc giữa Pháp và Việt Nam gặp nhiều khó khăn, bà Monique ở Hà Nội 1 tháng khiến gia đình ở quê nhà lo lắng. Bạn bè từng góp tiền để ông Philippe mua vé máy bay sang Việt Nam. May mắn sau khi thủ tục giấy tờ hoàn tất, bà kịp về nước.
Ngày địu em bé trên vai, tay xách hành lý và cầm cuốn hộ chiếu về nước, bà mới chắc chắn Arthur trở thành thành viên của gia đình tại Pháp. Trên quãng đường 40km từ nội thành ra sân bay Nội Bài, thỉnh thoảng bà ngoái lại nhìn gương mặt đáng yêu với ánh mắt hạnh phúc.
Ngày đó, Arthur được cả gia đình đón như “ngôi sao” tại sân bay Charles de Gaulle. Người thân đi xe lên Paris, mang theo băng rôn nhỏ chào mừng. Sau chuyến bay dài, cậu bé nặng gần 3kg ngủ ngon trong vòng tay của mẹ.
“Thuở nhỏ, Arthur thích nghe mẹ hát ru. Trẻ em ở châu Âu thường ngủ riêng từ rất sớm, Arthur thích ngủ chung phòng với bố mẹ đến 5-6 tuổi”, người phụ nữ Pháp chia sẻ.
Bà Monique cho biết, vợ chồng chưa bao giờ giấu giếm chuyện Arthur là con nuôi. Từ lúc cậu học tiểu học, bố mẹ đã tiết lộ sự thật này.
Lúc Arthur còn bé, bà Monique từng suy nghĩ đến chuyện tìm lại mẹ đẻ cho con trai. Thế nhưng, guồng quay của cuộc sống gia đình và công việc giáo viên mầm non khiến bà không biết nên bắt đầu từ đâu.
Đến nay các giấy tờ nhận nuôi Arthur vẫn được bà Monique trân trọng giữ gìn như những kỷ vật trong một chiếc hộp nhỏ. Lúc con trai trưởng thành, bà đã trao lại tất cả cho Arthur.
“Tôi muốn con trai hạnh phúc nên hoàn toàn ủng hộ Arthur tìm lại mẹ đẻ. Khi cháu báo tin đã tìm được bà Hợi, vợ chồng không dám tin đó là sự thật. Hành trình đoàn tụ giống như chuyện cổ tích”, bà Monique trải lòng.
Sau nhiều năm bận rộn lo cho các con, bà Monique và ông Philippe đang tận hưởng cuộc sống yên bình tại một vùng núi ở Pháp. Điều khiến vợ chồng vui nhất là hai con ruột quý mến và luôn dành tình yêu thương cho Arthur.
Nhận được sự tiếp đón ấm áp của gia đình bà Hợi, bố mẹ nuôi của Arthur cảm thấy như được trở về với quê hương thứ hai.
Trong lần trở lại Việt Nam, vợ chồng sẽ tham quan Hà Nội, Hà Giang và một số nơi khác trước khi quay lại Paris vào tháng 12 để kịp đón Giáng sinh.
Arthur dự định đưa mẹ đẻ sang Pháp du lịch
Biết tin bố mẹ nuôi của Arthur sang Việt Nam, bà Hợi vui mừng xen lẫn hồi hộp. Lúc cho con trai làm con nuôi, bà chưa bao giờ dám tưởng tượng có một ngày vòng quay của số phận đưa họ gặp lại nhau.
“Tôi chịu ơn vợ chồng bà Monique. Ngày đó, nếu con trai không gặp được gia đình tử tế, Arthur không thể có một cuộc đời vui vẻ như hiện tại”, bà tâm sự.
Gần hai tháng qua, cuộc đời của bà Hợi bước sang trang mới khi Arthur tìm về với cội nguồn. Ban đầu, hai mẹ con còn bỡ ngỡ. Những ngày tiếp theo, tình cảm mẫu tử thiêng liêng dần được kết nối.
Hàng ngày, những người bán hàng tại khu chợ gần nhà nhìn thấy bà Hợi đội nón, đạp chiếc xe cà tàng đi mua thực phẩm. Phía sau, cậu con trai quay video để ghi lại những khoảnh khắc bình dị.
“Từ ngày tìm được con, tôi cảm thấy thanh thản hơn. Trước đó, tôi luôn vững niềm tin đứa trẻ còn sống và có cuộc sống hạnh phúc”, bà Hợi tâm sự.
Arthur đang bắt đầu học tiếng Việt từ những bài cơ bản nhất, còn mẹ không biết tiếng Pháp. Máy dịch thuật là vật bất ly thân của cả nhà. Đôi khi chỉ cần ánh mắt hay cử chỉ, hai mẹ con cũng có thể hiểu nhau, xóa nhòa ranh giới ngôn ngữ.
Bà Hợi cho biết, Tết Nguyên đán năm nay có lẽ là lần đón năm mới Âm lịch đặc biệt nhất trong cuộc đời. Con trai sẽ mặc áo dài truyền thống, quây quần bên gia đình chào đón khoảnh khắc Giao thừa thiêng liêng.
“Nghĩ đến giây phút đó, lòng tôi hồi hộp khó tả. Tôi cảm ơn báo Dân trí đã biến ước mơ dồn nén 31 năm thành sự thật trong một khoảng thời gian rất ngắn”, mẹ đẻ của Arthur bày tỏ.
Chứng kiến cảnh mẹ đẻ và bố mẹ nuôi gặp lại nhau sau một thời gian dài không liên lạc, Arthur rất xúc động. Đây là khoảnh khắc được anh mong chờ từ lâu.
“Dù mới trở về Việt Nam 2 tháng, tôi cảm nhận nơi đây thực sự là quê hương. Mọi người rất tốt bụng, đồ ăn ngon, tình cảm gia đình ấm áp”, Arthur cho biết.
Chàng đạo diễn trẻ vừa hoàn thành chuyến du lịch bằng xe máy tới Tà Xùa – Sapa trong thời gian hơn 2 tuần. Arthur đang tìm hiểu thủ tục để nhập lại quốc tịch Việt Nam. Tháng 3/2026, chàng trai dự định đưa bà Hợi sang Pháp du lịch.
“Cuộc đời mẹ đã trải qua nhiều vất vả, tôi mong muốn chuyến đi sẽ giúp mẹ có những tháng ngày cho bản thân, tìm lại niềm vui và bình yên mà mẹ xứng đáng được nhận”, Arthur tâm sự.
Nguồn: https://dantri.com.vn/doi-song/dao-dien-phap-tim-gia-dinh-viet-khoanh-khac-me-nuoi-gap-me-de-sau-31-nam-20251116105330100.htm