Mẹ 65 tuổi mà còn b/à/y đặt l/é/nn l/ú/tt đi KS à?”
Tôi h/é/t lên giữa hành lang lúc 10 giờ đêm…
Lời tôi vừa b::ật ra, cả hành lang khách sạn i::m ph/ăng ph/ắc.
Nhưng để đến được khoảnh khắc ấy, mọi thứ đã bắt đầu từ nhiều tháng trước…
Mẹ tôi – 65 tuổi – bỗng đổi khác hoàn toàn.
Bà chăm sóc da, quần áo chỉnh tề, thơm tho nhẹ mùi nước hoa.
Và tối nào đúng 10 giờ, bà cũng l//én x/ách túi ra khỏi nhà, nói là “đi bộ cho khỏe”.
Nhưng tôi đâu ng.ây th/ơ đến mức tin.
Thêm nữa, trong hộp tiết kiệm, tuần nào bà cũng rút đi mấy triệu.
Mọi dấu hiệu như đang h/é/t vào mặt tôi rằng:
Mẹ có người y. Ở tuổi 65.
Tối hôm đó, tôi quyết định th/eo d/õi.
Tôi bám theo bà qua những con hẻm tối…
Rồi mẹ dừng lại trước một KS nhỏ, biển neon nh;;;ấp nh’;;áy.
Tôi ch//oáng v–áng.
Tôi không thể tin vào mắt mình.
Bà bước vào.
Tôi đứng ch”eet lặng vài giây… rồi l;;ao theo, tim như muốn n;;ổ t;;ung.
Tôi nghe tiếng giày mẹ đi lên tầng 3.
Tôi chạy theo, đ;;ạp cửa phòng khi thấy bà vừa b;;iến m;;ất sau cánh cửa.
R/ẦM!
Cửa bật mở.
Tôi chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ thấy cảnh tượng KINHHOANG nào đó…
Nhưng rồi tôi đ;;ứng h;;ình.
Trước mắt tôi không phải “người t/;;ình bí mật” nào cả.
Mà là một người đàn ông già, gầy gò, nằm co quắp trên chiếc giường đơn, thở oxy yếu ớt.
Mẹ tôi hốt hoảng quay lại, còn người đàn ông kia ngẩng lên, đôi mắt đỏ hoe:
“Con… đừng hiểu lầm.
Đây là… bố ruột của con.”
Tôi choáng váng, lùi lại như vừa bị ai tát thẳng vào mặt.
Mẹ nghẹn lời:
“Ông ấy bị bệnh nặng… không muốn liên lụy đến mẹ con mình.
Nhưng mẹ… không thể bỏ ông ấy.
Nên mẹ thuê phòng ở đây chăm… giấu con vì sợ con đau lòng…”
Tôi đứng chết sững, mọi nghi ngờ – giận dữ – xấu hổ dội ngược vào ngực.
Hóa ra, suốt thời gian qua, mẹ không lén lút ngoại tình.
Bà chỉ đang làm một điều duy nhất:
Yêu thương theo cách của một người đàn bà cả đời chỉ biết hy sinh.
Và tôi, lại chính là người hiểu mẹ… ít nhất.