×
×

Bố mẹ già chia tài sản, dù đều nhau nhưng mấy đứa con vẫn tị nạnh nhau từng đồng

Ở xóm Tân Phú, vợ chồng ông Thànhbà Mến sống cả đời tiết kiệm.
Căn nhà ngói cũ rêu phong, góc sân lúc nào cũng có mấy chậu hoa giấy hồng rực.
Hai ông bà không khá giả, nhưng sống hiền lành, chắt chiu từng đồng, gom góp suốt mấy chục năm được 2 tỷ đồng phòng khi tuổi già ốm đau.

Một buổi chiều, ông Thành gọi ba đứa con trai về nhà.
Giọng ông điềm đạm:

“Bố mẹ tính rồi. Hai tỷ chia cho ba đứa, mỗi đứa 600 triệu. Còn 200 triệu, bố mẹ giữ lại để dưỡng già.”

Tưởng nói thế là yên.
Ai ngờ, sóng nổi ngay trong nhà.

Anh cả – Tuấn, làm giáo viên, đứng dậy phản đối đầu tiên:

“Con là con trưởng, lo hương khói tổ tiên. Sao chia bằng nhau được?”

Anh hai – Minh, chạy xe công nghệ, đập bàn:

“Anh lương ổn định, nhà cửa đàng hoàng, sao còn đòi hơn? Thế thì bất công quá!”

Thằng út – Long, mới mất việc, nói nhỏ nhưng giọng lạnh:

“Con chẳng cần tiền, chỉ cần bố mẹ đối xử công bằng.”

Chỉ trong chốc lát, căn nhà nhỏ biến thành chợ cãi vã.
Bà Mến ngồi lặng, nước mắt cứ rơi.
Ông Thành nhìn từng đứa con mà lòng nghẹn đắng:

“Anh em ruột mà nói năng như người dưng nước lã. Đúng là bạc bẽo quá!”

Chiều đó, cả ba đứa con bỏ về, ai cũng bực tức, chẳng ai ngoái lại nhìn.

Đêm ấy, ông bà không ngủ.
Sáng hôm sau, hai người lặng lẽ đi ra ngân hàng.

Một tuần sau, ông Thành gọi cả ba về, giọng bình thản lạ thường.
Ông đặt trước mặt các con cuốn sổ tiết kiệm mới, nói chậm rãi:

“Bố mẹ không chia nữa.
Toàn bộ số tiền đã được gửi vào quỹ từ thiện — ít ra người xa lạ còn biết thương nhau hơn là anh em ruột thịt.”

Căn nhà im phăng phắc.
Ba đứa con nhìn nhau, không ai dám mở miệng.

Ông Thành đứng dậy, giọng khàn đi:

“Các con giận bố mẹ cũng được. Nhưng bố mẹ không muốn nhìn thấy các con vì tiền mà thành kẻ thù.”

Nói rồi, ông cùng bà Mến lặng lẽ vào buồng, đóng cửa.
Từ hôm đó, hai ông bà không nhắc lại chuyện tiền bạc nữa.

Một tháng sau, bà Mến đột ngột đổ bệnh.
Trước lúc mất, bà nắm tay ông Thành run run:

“Tôi chỉ mong… sau này các con nó hiểu, mình làm vậy… không phải vì giận.”

Ba anh em trở về, mặt ai cũng hốc hác, im lặng thắp nhang trước bàn thờ mẹ.
Trong lúc dọn lại tủ, Tuấn – người con cả – vô tình thấy một phong bì dày, trên có dòng chữ run run:
“Cho những ai biết quý tình hơn tiền.”

Bên trong là ba cuốn sổ tiết kiệm, mỗi cuốn trị giá 600 triệu đồng — đúng như lời chia ban đầu.
Còn lại 200 triệu, ông bà đã thực sự gửi vào quỹ từ thiện.

Phía dưới, tờ giấy nhỏ viết vội:

“Tiền bố mẹ vẫn chia đều.
Nhưng trước khi nhận, hãy học cách yêu thương nhau.
Nếu không, dù có nhiều tiền đến đâu — các con cũng là kẻ nghèo nhất đời.”

Cả ba anh em ôm nhau khóc nức nở.
Lần đầu tiên sau bao năm, căn nhà nhỏ lại vang tiếng người gọi nhau “anh – em” thật lòng.

Related Posts

Our Privacy policy

https://bantinnhanh24.com - © 2025 News