×
×

Bố chồng tương lai đi karaoke lại vô tình gặp con dâu làm t;a;y v;ị;n ở quán

Phòng VIP tầng ba quán karaoke sặc mùi rượu và khói thuốc. Đèn màu lập lòe, tiếng nhạc sôi động át cả tiếng người nói. Ông Hưng ngồi trên ghế sofa, nới lỏng cà vạt, hứng khởi vì buổi tiệc tiếp khách làm ăn hôm nay thành công. Bạn làm ăn gọi thêm vài “em tay vịn” để “vui tới bến”.

Cánh cửa bật mở. Một nhóm cô gái trẻ bước vào, trang điểm đậm, váy ngắn, nụ cười ngọt ngào nhưng ánh mắt rỗng tuếch. Trong khoảnh khắc đó, ông Hưng sững người, ly rượu trên tay rơi xuống thảm.

– “Linh…?”

Cô gái đứng trước mặt ông không ai khác chính là Linh — bạn gái của Tuấn, con trai ông. Cô gái mà mấy hôm trước còn đến nhà ông, khép nép cúi chào lễ phép, rót nước, rửa bát giúp vợ ông. Cô gái mà ông từng khen ngợi là “ngoan hiền, khéo léo, lấy về làm dâu thì quá tốt.”

Nhưng giờ đây, trước mắt ông là một Linh hoàn toàn khác: váy ôm sát, môi đỏ chót, ánh nhìn lúng liếng, tiếng chào khách ngọt ngào như đường mật.

Linh cũng nhận ra ông, sắc mặt thoáng tái đi, nhưng rất nhanh cô lấy lại vẻ bình tĩnh. Cô khẽ nghiêng người cúi đầu:
– “Chào… bác.”

Câu “bác” ấy như một nhát dao cứa vào lòng ông Hưng. Ông không nói được lời nào, chỉ đứng dậy bỏ ra ngoài, mặt đỏ gay, tim đập loạn.


Tối đó, ông Hưng về nhà với vẻ mặt lạnh như băng. Vợ ông còn tưởng ông say, nhưng ông không uống giọt nào. Ông gọi Tuấn — con trai duy nhất — vào phòng:
– “Bố nói thật… Con chia tay Linh đi.”

Tuấn ngơ ngác:
– “Tại sao ạ? Bọn con đang tính cuối năm cưới nhau mà.”

– “Nói chung… không hợp. Cô ta không xứng đáng làm dâu nhà này!”
– “Nhưng lý do cụ thể là gì?”
– “Bố bảo chia tay là chia tay!”

Giọng ông Hưng gắt gỏng, nhưng trong lòng lại hỗn loạn. Ông không dám nói ra cảnh tượng đêm đó. Không phải vì sợ con buồn, mà vì xấu hổ. Ông sợ Tuấn nhìn ông bằng ánh mắt khác — ánh mắt của người biết bố mình thường xuyên lui tới quán karaoke tay vịn.

Tuấn và Linh cãi nhau, Linh chỉ nói: “Nếu anh tin em, hãy cưới em, bất chấp mọi thứ.” Tuấn không hiểu, nhưng sự lạnh lùng của bố khiến anh day dứt.


Mọi chuyện vỡ lở sau một tuần.

Một người bạn của Tuấn vô tình nhìn thấy Linh ở quán karaoke đó và kể lại. Tuấn không tin, nhưng khi anh tự đến tận nơi thì sự thật ập vào mặt như một cái tát. Người con gái anh từng yêu tha thiết, từng tin tưởng tuyệt đối… lại là một “tay vịn” trong quán nhậu.

Tuấn sốc, gào lên trong vô vọng:
– “Tại sao em lại làm nghề này? Tại sao em nói dối anh?”

Linh khóc nức nở:
– “Em không còn cha mẹ. Em cần tiền. Em chưa từng phản bội anh… nhưng em cũng chẳng có lựa chọn nào khác.”

Tuấn đau, nhưng vẫn là đàn ông — anh không chịu nổi cảm giác bị lừa dối. Anh nói lời chia tay. Linh lặng lẽ rời đi, không van xin, không biện minh thêm một lời.


Tưởng mọi chuyện kết thúc ở đó, nhưng không.

Vợ ông Hưng vô tình nghe lỏm cuộc cãi vã giữa hai cha con, ghép nối những chi tiết, và biết chính ông Hưng cũng có mặt trong quán hôm đó. Từ một cuộc chia tay, thành ra một cơn bão ngầm trong gia đình.

– “Ông nói con nó chia tay người ta… còn bản thân ông thì sao? Cũng ở đó, cũng không trong sạch gì!” – Bà vợ quát lên.
– “Tôi… tôi chỉ tiếp khách…!”
– “Tiếp khách ở quán tay vịn, gặp cả con dâu tương lai mà còn tiếp khách được à?”

Những câu nói như dao đâm vào lòng tự trọng. Cả nhà rối tung rối mù: Tuấn giận bố, vợ giận chồng, mọi niềm tin lung lay. Nhà này từng là một gia đình khá giả, yên bình… nhưng chỉ một đêm ở quán karaoke, mọi thứ sụp đổ như một tòa nhà mục ruỗng.

Tuấn chuyển ra ngoài sống một thời gian dài, không nói với bố một lời. Ông Hưng, người từng ngẩng cao đầu tự hào về “gia phong”, giờ ngồi lặng lẽ một mình trong phòng khách, nghe tiếng đồng hồ tích tắc như đếm ngược sự đổ nát của gia đình.

Chỉ một đêm, một cuộc gặp bất ngờ… đã kéo mặt nạ của tất cả xuống: người cha không còn là hình mẫu đạo đức, người con mất niềm tin, cô gái mất đi tình yêu duy nhất.

Và điều đáng sợ nhất… là không ai có thể quay ngược lại thời điểm ấy để sửa sai.

Related Posts

Our Privacy policy

https://bantinnhanh24.com - © 2025 News