×
×

Mẹ chồng 50t báo tin mang b/ầ/u, đòi đi bước nữa bằng được, đến khi dẫn “chú rể” về, vợ chồng tôi s/ố.c nặng khi nhìn thấy mặt hắn ta

Mẹ chồng tôi, bà Lan, 50 tuổi, là một người phụ nữ đặc biệt. Dù đã qua ngưỡng “tứ tuần”, bà vẫn giữ được nét quyến rũ khó cưỡng: mái tóc uốn lọn nhuộm nâu hạt dẻ, dáng người mảnh mai trong những chiếc áo dài may đo, và ánh mắt sắc sảo nhưng luôn ẩn chứa một nỗi buồn khó tả. Sau khi bố chồng qua đời vì bạo bệnh ba năm trước, bà chuyển về sống cùng vợ chồng tôi trong căn nhà hai tầng cũ kỹ nhưng ấm cúng. Bà luôn tỏ ra mạnh mẽ, quán xuyến mọi việc, từ nấu ăn, chăm vườn, đến khuyên bảo tôi cách giữ lửa hôn nhân. Nhưng tôi biết, sâu thẳm trong lòng bà là một khoảng trống không ai lấp đầy.

Bí mật bất ngờ

Một buổi tối cuối tuần, khi cơn mưa Sài Gòn vừa tạnh, bà Lan gọi tôi và chồng tôi, Tuấn, vào phòng khách. Không gian im ắng, chỉ có tiếng quạt trần kêu kẽo kẹt. Bà ngồi trên ghế bành, đôi tay đan chặt, ánh mắt lấp lánh lạ thường. “Tuấn, Linh, mẹ có chuyện quan trọng muốn nói,” bà mở lời, giọng trầm nhưng đầy quyết tâm. Tôi và Tuấn nhìn nhau, linh cảm có điều gì đó chẳng lành.

Bà hít một hơi sâu, rồi thả quả bom: “Mẹ đang mang bầu. Và mẹ quyết định sẽ tái hôn.”

Thời gian như ngừng trôi. Tôi sững sờ, ly trà sữa trên tay suýt rơi xuống sàn. Tuấn thì há hốc mồm, lắp bắp: “Mẹ… mẹ nói thật chứ? Mang bầu? Với ai? Mẹ quen người đó từ bao giờ?” Tôi bàng hoàng, đầu óc rối như tơ vò. Bà Lan 50 tuổi, vẫn còn… mang thai? Điều đó có thể sao? Và tái hôn? Người đàn ông đó là ai mà bà giấu kín như bưng? Tôi nhìn bà, cố tìm một dấu hiệu đùa cợt, nhưng gương mặt bà nghiêm túc, thậm chí có chút kiêu hãnh.

Bà mỉm cười bí ẩn, đôi mắt ánh lên tia tinh nghịch: “Tối mai mẹ sẽ dẫn anh ấy về ra mắt. Hai đứa chuẩn bị tinh thần đi, đừng ngã ngửa nhé.” Rồi bà đứng dậy, nhẹ nhàng bước lên lầu, để lại vợ chồng tôi ngồi chết lặng. Tuấn nắm tay tôi, mặt tái mét: “Linh, chuyện này là sao? Mẹ mình… mẹ mình đang đùa đúng không? Hay mẹ bị ai lừa?” Tôi chỉ lắc đầu, tim đập thình thịch. Cả đêm đó, tôi trằn trọc, hình dung đủ kịch bản: một người đàn ông lớn tuổi giàu có, một gã đào mỏ, hay tệ hơn, một kẻ lừa đảo. Nhưng không kịch bản nào chuẩn bị được cho cú sốc đang chờ đợi.

Gương mặt quen thuộc

Tối hôm sau, trời Sài Gòn mát mẻ hiếm hoi. Tôi và Tuấn ngồi trong phòng khách, hồi hộp như chờ phán quyết. Tiếng xe máy rú ga dừng trước cổng, rồi tiếng cười nói rộn ràng của bà Lan vang lên. Bà bước vào, tay trong tay với một người đàn ông cao ráo, trẻ trung, mặc áo sơ mi trắng phanh ngực, tóc vuốt keo bóng loáng. Dưới ánh đèn neon, khi anh ta ngẩng mặt lên, tôi cảm giác như đất trời sụp đổ. Đó là Hoàng – gã bạn trai cũ sở khanh của tôi, kém tôi 5 tuổi, mới 35, tức là thua bà Lan tận 15 năm! Hoàng, kẻ từng lừa tôi yêu đương say đắm, vay tôi hàng chục triệu để “đầu tư” rồi bỏ trốn với một cô gái khác cách đây 7 năm, để lại tôi với trái tim tan nát và khoản nợ phải trả dần.

Tuấn cũng nhận ra Hoàng ngay lập tức, vì anh từng chứng kiến tôi khóc lóc thảm thiết vì gã. Anh đứng bật dậy, chỉ tay vào Hoàng, gằn giọng: “Mẹ… đây là… thằng này? Sao lại là hắn?” Tôi run rẩy, nước mắt chực trào: “Mẹ, mẹ biết hắn là ai không? Hắn là Hoàng, bạn trai cũ của con! Hắn lừa con, phá nát đời con!” Hoàng đứng đó, nở nụ cười nham nhở quen thuộc, như thể mọi chuyện chỉ là trò đùa.

Bà Lan bình thản ngồi xuống sofa, kéo Hoàng ngồi cạnh. Bà nhìn thẳng vào mắt tôi, giọng đều đều nhưng sắc lạnh: “Mẹ biết. Mẹ biết Hoàng là bạn trai cũ của con. Và mẹ cố tình tiếp cận anh ấy.” Câu nói của bà như sét đánh ngang tai. Tôi và Tuấn chết lặng, không hiểu bà đang chơi trò gì.

Bí mật đằng sau vở kịch

Bà Lan bắt đầu kể, giọng trầm buồn nhưng đầy sức hút, như một người dẫn chuyện lão luyện. “Sáu tháng trước, mẹ tình cờ gặp Hoàng ở một quán cà phê. Hắn không biết mẹ là mẹ chồng con, chỉ thấy mẹ là một người phụ nữ có tiền và cô đơn. Hắn tiếp cận mẹ, tán tỉnh, kể những câu chuyện mùi mẫn về ước mơ khởi nghiệp. Mẹ giả vờ tin, muốn xem hắn là người thế nào. Hắn nhanh chóng lộ bản chất: gạ mẹ đầu tư vào một ‘dự án ma’, hứa hẹn lợi nhuận khủng, thậm chí còn rủ mẹ… đi Đà Lạt sống chung.”

Tôi ôm đầu, không tin nổi. Hoàng vẫn ngồi đó, mặt bắt đầu tái đi, nhưng vẫn cố giữ vẻ tự tin. Bà Lan tiếp tục: “Mẹ dựng lên chuyện mang bầu và tái hôn để thử phản ứng của hắn. Hắn không hề hoảng sợ hay từ chối, chỉ hào hứng đòi cưới mẹ ngay, với điều kiện mẹ phải chuyển khoản trước cho hắn 500 triệu để ‘chuẩn bị đám cưới’. Mẹ biết, hắn chưa bao giờ thay đổi.”

Cú twist bất ngờ khiến tôi và Tuấn sững sờ. Hóa ra, tất cả là một vở kịch được bà Lan dàn dựng tỉ mỉ. Bà không mang bầu, không yêu Hoàng, mà chỉ muốn vạch trần bộ mặt thật của gã sở khanh trước mặt tôi, để tôi nhận ra mình đã may mắn thế nào khi thoát khỏi hắn. Nhưng điều khiến tôi đau lòng hơn cả là khi bà tiết lộ lý do sâu xa: “Linh, mẹ làm thế không chỉ vì con. Mẹ từng bị lừa như con, ngày xưa, khi mẹ còn trẻ. Một gã đàn ông đã lấy đi tất cả của mẹ: tiền bạc, niềm tin, và cả giấc mơ. Mẹ không muốn con, hay bất kỳ người phụ nữ nào, phải chịu cảnh đó lần nữa.”

Lời thú nhận của bà Lan khiến tôi bật khóc. Tôi chưa bao giờ biết về quá khứ của bà – một người phụ nữ luôn tỏ ra kiên cường, hóa ra từng mang vết thương sâu sắc. Tuấn cũng lặng đi, ánh mắt anh nhìn mẹ đầy ân hận vì đã hiểu lầm.

Cao trào và cái kết

Bà Lan quay sang Hoàng, giọng lạnh như băng: “Cậu đi đi. Đừng để tôi phải gọi công an, vì tôi có đủ bằng chứng về những trò lừa đảo của cậu.” Hoàng tái mặt, lắp bắp định thanh minh, nhưng ánh mắt sắc bén của bà khiến hắn câm lặng. Hắn đứng dậy, lủi thủi rời khỏi nhà, không dám ngoảnh lại. Cánh cửa khép lại, để lại không gian im lặng nặng nề.

Tôi lao đến ôm chầm lấy bà Lan, vừa khóc vừa cười: “Mẹ… mẹ làm con sợ chết khiếp! Nhưng cảm ơn mẹ, cảm ơn vì tất cả.” Tuấn cũng đến gần, nắm tay bà, giọng nghẹn ngào: “Mẹ, con xin lỗi. Con không biết mẹ đã phải chịu đựng nhiều như vậy.” Bà Lan chỉ mỉm cười, vỗ vai chúng tôi: “Thôi, đừng khóc nữa. Đi nấu gì ngon ăn mừng đi, mẹ đói rồi!”

Nhưng sâu thẳm, tôi biết bà Lan vẫn cô đơn. Dù mạnh mẽ, dù thông minh, bà vẫn khao khát một người đàn ông thực sự yêu thương và trân trọng bà. Vở kịch này không chỉ để bảo vệ tôi, mà còn là cách bà đối mặt với chính quá khứ của mình. Tôi tự nhủ, tôi và Tuấn sẽ cố gắng giúp bà tìm lại niềm vui, có lẽ là một tình yêu đích thực, hoặc ít nhất là những ngày tháng an yên bên gia đình.

Related Posts

Our Privacy policy

https://bantinnhanh24.com - © 2025 News