×
×

Mới yêu 60 ngày, bạn gái bắt tôi chi 7 triệu đồng mua thứ này cho họ hàng dịp Trung thu

Chúng tôi mới yêu nhau hai tháng, nói thẳng ra là đang trong giai đoạn tìm hiểu. Đâu phải cưới xin gì mà em bắt tôi làm như vậy?

Tôi năm nay 24 tuổi, đã ra trường được hơn một năm. Công việc của tôi bắt đầu ổn định, thu nhập mỗi tháng khoảng 20 triệu đồng. Không phải khá giả gì nhưng tôi đủ trang trải cuộc sống ở Hà Nội và gửi về phụ giúp bố mẹ ở quê nhà.

Tôi gặp em lần đầu tại bữa tiệc sinh nhật của người bạn thân đại học. Em nhỏ hơn tôi một tuổi, khuôn mặt dễ thương, tính tình sôi nổi. Ngay từ lần gặp đầu tiên, sự vụng về, hấp tấp của em đã khiến trái tim tôi rung động và muốn đứng ra che chở.

Tôi vội vã xin em số điện thoại. Sau vài lần nói chuyện, chúng tôi bắt đầu hẹn hò. Hai đứa cứ vậy tiến đến mối quan hệ chính thức, không phô trương hay màu mè.

Trong hai tháng yêu nhau, tôi thường xuyên đưa đón em đi học, mời đi ăn nhà hàng, tặng những món quà nhỏ vào dịp đặc biệt. Tôi nghĩ ở tuổi này, tình yêu chỉ cần sự chân thành và chia sẻ là đủ.

Nhưng đời không như mơ. Tôi tưởng rằng, cả hai vẫn còn đang trong giai đoạn “ngọt ngào”. Một câu chuyện tưởng chừng đơn giản lại khiến tôi cảm thấy chao đảo, bất mãn đến lạ lùng.

Câu chuyện bắt đầu vào khoảng thời gian trước Trung thu vài tuần, người yêu vội vã nhắn tin hỏi tôi: “Sắp Trung thu rồi, anh chuẩn bị mua quà cáp gì cho nhà em chưa thế?”.

Tôi ngập ngừng: “À… chưa. Thế mua gì cho hợp lý hả em?”. Em bảo tôi chỉ cần bánh Trung thu là được, không phải quá cầu kỳ. Nghe vậy, tôi thấy cũng hợp lý vì đó vốn là thứ quà truyền thống, vừa ý nghĩa, vừa dễ biếu.

Tôi nghĩ đơn giản là gia đình em có 4 người thì chọn mỗi người một vị bánh khác nhau. Nhưng em tỏ thái độ không hài lòng và cười khểnh: “Gì vậy anh? Thời buổi nào rồi mà còn mỗi người một cái? Mỗi người một hộp, phải 7 hộp”.

Tưởng rằng bản thân nghe nhầm, tôi liền hỏi lại cho chắc chắn. Em giải thích, một hộp biếu bố mẹ, một hộp cho chính em, hai hộp đưa hai chị gái, một hộp cho anh trai, hai hộp nữa biếu bác Thắm vì bác cho em ở nhờ 3 năm nay.

Tôi nửa đùa nửa thật: “Ủa, nhà bác thì em mua chứ, sao lại là anh?”. Cô ấy thẳng thừng đáp trả bằng một câu nói rất gây hoang mang: “Thế có người yêu để làm gì?”.

Thấy tôi im lặng không đáp lại, em liền gửi luôn một loạt mẫu bánh mà em cất công lựa chọn. Tôi ấn vào xem thì tá hoả, mỗi hộp có giá 950.000 đồng. Ngồi nhẩm tính sơ sơ, mua 7 hộp cũng mất gần 7 triệu đồng.

Nhìn giá xong, tôi bị váng đầu tập hai. Đã thế, bạn gái còn cố nói thêm câu: “Tầm anh phải mua hộp này, 4 bánh, lịch sự, ngon nữa”. Không biết là bạn gái đang đánh giá tôi quá cao hay là với em, tình yêu là để gánh thay những khoản chi tiêu?

Đúng là lương của tôi hơn 20 triệu đồng, bỏ ra 7 triệu mua bánh Trung thu cho nhà người yêu cũng không đến mức không thể. Tuy nhiên với tôi, cảm giác phải chứng minh tình yêu bằng vật chất hay ví tiền của mình thực sự quá nực cười.

Một cô gái sắp bước qua khỏi ngưỡng cửa trường đại học, cũng từ tỉnh thành khác lên Hà Nội sinh sống, mà không có cách tính toán, chi tiêu hợp lý thì sớm muộn cũng gục ngã.

Chưa kể, chúng tôi mới yêu nhau được hai tháng, nói thẳng ra là đang trong giai đoạn tìm hiểu, chưa có gì chắc chắn. Chúng tôi cũng đâu phải cưới xin gì mà bắt tôi phải đi biếu quà cả họ như vậy?

“Anh thấy mua 7 hộp thì hơi nhiều và hơi phí. Hay anh mua 2 hộp loại ngon nhất, một cho bố mẹ em, một cho cả nhà cùng ăn, còn lại nếu em muốn biếu ai thì em tự mua nhé.”

Ngay lập tức, cô ấy gọi điện, giọng gắt gỏng:
“Anh keo kiệt vừa thôi! Có mấy hộp bánh mà cũng tính toán. Anh không lo được thì sau này cưới hỏi làm sao lo nổi?”

Nghe đến đây, tôi im lặng. Tôi chợt nhận ra, với cô ấy, tình yêu đồng nghĩa với ví tiền của tôi. Cô gái mà tôi từng nghĩ ngây thơ, dễ thương, hóa ra chỉ đang tìm một chỗ dựa vật chất.

Tôi dứt khoát trả lời:
“Anh nghĩ chúng ta nên dừng lại. Anh muốn một mối quan hệ dựa trên tình cảm thật sự, chứ không phải để chứng minh bằng tiền bạc. Chúc em sớm tìm được người phù hợp.”

Bên kia đầu dây im bặt, sau đó là tiếng cụp máy lạnh lùng.

Tôi thở phào. Thà nhận ra sớm bản chất đào mỏ của cô ấy, còn hơn để sau này phải trả giá đắt.

Kết thúc mối tình 60 ngày, tôi chẳng thấy tiếc nuối. Ít ra, tôi đã mua được một bài học quý: Tình yêu thật sự không bao giờ cần đến hóa đơn để chứng minh.

Related Posts

Our Privacy policy

https://bantinnhanh24.com - © 2025 News