Hùng và Lan vừa đón đứa con đầu lòng, một bé gái xinh xắn đặt tên là Nhím. Niềm vui làm cha mẹ chưa kịp trọn vẹn thì Hùng nhận hung tin: công ty cắt giảm nhân sự do thua lỗ, và anh nằm trong danh sách bị sa thải. Nhìn Lan nằm trên giường bệnh, ánh mắt rạng rỡ ôm con, Hùng không đành lòng nói sự thật. Anh sợ cô lo lắng, sợ gia đình nhỏ mới xây dựng sẽ lung lay khi tiền tiết kiệm cạn kiệt. Hùng quyết định giấu vợ, tự nhủ sẽ tìm cách xoay xở để vợ con có cuộc sống đầy đủ.
Những ngày sau đó, Hùng chạy vạy khắp nơi tìm việc. Nhưng với bằng cấp trung bình và kinh nghiệm chỉ ở mức nhân viên văn phòng, anh khó tìm được công việc lương cao ngay lập tức. Qua một người quen, Hùng được giới thiệu làm bưng bê ở một quán karaoke sang trọng ở ngoại ô thành phố. Công việc không danh giá, phải làm ca đêm, nhưng tiền lương và tiền boa đủ để trang trải viện phí, sữa tã cho Nhím và chi tiêu hàng ngày. Hùng nhận lời, nói dối Lan rằng công ty yêu cầu anh làm ca tối để hoàn thành một dự án quan trọng. Lan, vốn tin chồng, không hề nghi ngờ, chỉ dặn anh giữ sức khỏe.
Mỗi đêm, Hùng bước vào quán karaoke với tiếng nhạc ầm ĩ, ánh đèn lập lòe và mùi rượu nồng nặc. Anh bưng bia, rót rượu, dọn dẹp, đôi khi còn phải tươi cười đáp lại những câu đùa của khách. Công việc vất vả, nhưng Hùng cắn răng chịu đựng, nghĩ đến nụ cười của Lan và tiếng khóc oe oe của Nhím. Một hôm, một vị khách đặc biệt xuất hiện. Bà Hồng, khoảng 60 tuổi, ăn mặc sang trọng, tóc nhuộm nâu đỏ, đeo trang sức lấp lánh. Bà luôn chọn những bài hát thập niên 90, giọng hát trầm ấm đầy cảm xúc. Bà để ý đến Hùng, bảo anh phục vụ riêng cho mình, rót rượu, trò chuyện về những ngày xưa cũ. Hùng ban đầu ngượng ngùng, nhưng khi bà kín đáo đưa anh 50 triệu đồng sau một đêm, anh sững sờ. Số tiền ấy bằng cả tháng lương cũ của anh.
Từ đó, bà Hồng trở thành khách quen. Tối nào bà cũng đến, gọi Hùng lên phòng VIP. Mỗi lần phục vụ, anh lại nhận được 50 triệu đồng, đôi khi còn kèm theo quà tặng đắt tiền như đồng hồ hay ví da. Hùng không dám từ chối, vì số tiền ấy giúp anh trả tiền viện, mua sữa ngoại cho Nhím, thậm chí còn dư để gửi tiết kiệm. Nhưng anh biết công việc này không thể nói thật với vợ. Anh tiếp tục dối Lan, bảo rằng mình đang làm một dự án riêng với sếp, tiền kiếm được là từ đó. Lan tin chồng, thậm chí còn tự hào vì Hùng chăm chỉ, thường xuyên nhắc anh ăn uống đầy đủ để có sức làm việc.
Những đêm dài ở quán karaoke khiến Hùng mệt mỏi, nhưng anh tự nhủ chỉ cần cố gắng vài tháng, anh sẽ tìm được công việc tử tế hơn. Bà Hồng ngày càng thân thiết, thường nhắn tin hỏi thăm Hùng, thậm chí gợi ý những buổi hẹn riêng ngoài quán. Hùng luôn từ chối khéo, chỉ muốn giữ mối quan hệ công việc. Nhưng những tin nhắn của bà ngày càng mùi mẫn, đầy ẩn ý, khiến anh lo lắng. Anh cố gắng giữ khoảng cách, nhưng không muốn mất nguồn thu nhập lớn.
Rồi một buổi tối, khi Hùng đang tắm sau ca làm, điện thoại anh để quên trên bàn. Một tin nhắn từ bà Hồng hiện lên: “Tối nay 8h, phòng VIP 3, em nhớ đến đúng giờ nhé. Chị có quà đặc biệt cho em đấy!” Lan, đang cho Nhím bú, vô tình nhìn thấy. Tò mò, cô mở điện thoại chồng, lướt qua hàng loạt tin nhắn giữa Hùng và bà Hồng. Những lời lẽ thân mật, những lời hẹn hò khiến Lan chết lặng. Cô tìm hiểu thêm, phát hiện Hùng không làm ở công ty mà đang chạy bàn ở quán karaoke. Sự thật như nhát dao đâm vào tim cô.
Lan ngồi thẫn thờ bên đống tã lót, ôm Nhím khóc nức nở. Cô tự trách mình, nghĩ rằng vì vừa sinh con, cô không còn xinh đẹp, không thể đi làm, trở thành gánh nặng khiến Hùng phải làm việc nhục nhã. Cô nhớ lại những lần Hùng về khuya, mùi rượu thoang thoảng trên áo, ánh mắt mệt mỏi nhưng vẫn cố cười với cô. Lan đau đớn, không chỉ vì công việc của chồng, mà vì sự dối trá. Cô cảm thấy niềm tin bị phản bội, tình yêu bao năm như tan vỡ.
Khi Hùng trở về, thấy vợ ngồi lặng lẽ, mắt đỏ hoe, anh biết mọi chuyện đã bại lộ. Anh quỳ xuống, kể hết sự thật: về việc mất việc, về áp lực lo cho gia đình, về công việc ở quán karaoke và số tiền lớn từ bà Hồng. Anh thề rằng mình chỉ phục vụ, không làm gì sai trái với vợ. “Anh chỉ muốn em và Nhím không phải khổ,” Hùng nghẹn ngào. Nhưng Lan lắc đầu, nước mắt lăn dài: “Anh nghĩ nói dối em là bảo vệ em sao? Anh có biết em đau thế nào khi biết sự thật không?”
Căn phòng nhỏ chìm trong im lặng, chỉ còn tiếng khóc của Nhím. Hùng nắm tay Lan, hứa sẽ từ bỏ công việc ở quán, tìm việc khác dù khó khăn đến đâu. Nhưng vết thương trong lòng Lan không dễ lành. Cô nhìn chồng, lòng lẫn lộn giữa yêu thương và đau đớn. Liệu họ có thể vượt qua sóng gió này, hay bí mật ấy sẽ mãi là vết nứt trong hạnh phúc gia đình? Những ngày tiếp theo, Hùng xin nghỉ việc ở quán, bắt đầu lại hành trình tìm việc. Còn Lan, dù vẫn yêu chồng, phải học cách tha thứ và xây dựng lại niềm tin. Cuộc sống của họ, như ánh đèn karaoke, vừa rực rỡ vừa mong manh, đang chờ một lối đi mới.