×
×

Chuyển tài sản cho bố mẹ để ép vợ trắng tay ly hôn, người đàn ông sốc ngày ra tòa

Chiều muộn, văn phòng luật sư Hà vang lên tiếng gõ cửa dồn dập. Một người đàn ông bước vào, áo sơ mi nhàu nhĩ, mắt đỏ ngầu vì thiếu ngủ. Anh ta tên là Dũng, năm nay vừa tròn ba mươi lăm tuổi. Dũng đặt phịch tập hồ sơ dày cộp xuống bàn, giọng đầy bức xúc:

– Tôi muốn nhờ luật sư tuyên bố vô hiệu hợp đồng tặng cho này.

Luật sư Hà điềm tĩnh mở hồ sơ ra, thoáng ngạc nhiên khi thấy tên người được nhận tài sản lại là… Thu, vợ cũ của Dũng. Không kìm được tò mò, ông ngẩng lên hỏi:

– Đây là quyết định của ai?

– Bố mẹ tôi, – Dũng nghiến răng. – Chính tay ông Thành và bà Lệ ký vào đấy. Họ đã tặng hết đất và nhà cho con dâu cũ cùng đứa cháu nội!

Luật sư Hà im lặng, để Dũng bắt đầu kể.

Câu chuyện bắt đầu từ những năm Dũng còn sống cùng Thu. Hai vợ chồng cùng nhau gây dựng một mái ấm trong con hẻm nhỏ của thành phố. Thu hiền lành, tần tảo, dành trọn tình yêu thương cho chồng và con trai – bé An. Thế nhưng, Dũng lại luôn nuôi tham vọng hơn người. Trong anh lúc nào cũng có sự so đo, tính toán, nhất là về tiền bạc.

Ngày mua được mảnh đất lớn ở ngoại ô, Dũng không vui mừng vì hạnh phúc gia đình, mà chỉ lo một ngày nào đó nếu ly hôn, tài sản này sẽ phải chia đôi. Ý định xấu xa nảy sinh: anh nhờ chính cha mẹ mình đứng tên trên sổ đỏ, coi như đã “giữ của”.

Không dừng lại ở đó, với ngôi nhà vợ chồng cùng dựng, Dũng lấy cớ đi làm ăn xa, thuyết phục Thu ký giấy ủy quyền toàn phần. Thu vốn tin chồng, lại nghĩ cho tương lai con, nên chẳng chút nghi ngờ mà ký. Nắm được cơ hội, Dũng liền sang tên căn nhà cho ông Thành và bà Lệ.

Trong đầu anh, mọi tính toán đều hoàn hảo. “Đợi ly hôn xong, cha mẹ sẽ trả lại, lúc đó mình chẳng mất gì cả,” Dũng tự nhủ.

Ngày ly hôn, Thu rời tòa với đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn ôm chặt tay con. Cô chẳng ngờ rằng, tất cả tài sản từng chung tay gây dựng giờ đây không còn thuộc về mình. Nhưng cô im lặng, chấp nhận ra đi tay trắng, chỉ mong giữ được bé An bên cạnh.

Vài tháng sau, Dũng hả hê trở lại nhà bố mẹ, yêu cầu họ sang tên lại mảnh đất và căn nhà cho mình. Nhưng trái với dự đoán, ông Thành và bà Lệ lặng lẽ đưa ra một tập giấy khác: hợp đồng tặng cho toàn bộ tài sản cho Thu và cháu An.

– Tại sao? – Dũng gào lên.

Bà Lệ nhẹ nhàng đáp, giọng run run:
– Con là con trai mẹ, nhưng Thu là người mẹ của cháu nội mẹ. Con có thể bỏ vợ, nhưng mẹ không thể bỏ đứa cháu bé bỏng. Tài sản này thuộc về những người xứng đáng hơn.

Dũng chết lặng. Anh coi đó là sự phản bội. Trong cơn giận dữ, anh lập tức tìm đến luật sư, mong pháp luật đứng về phía mình.

Sau khi nghe hết, luật sư Hà chỉ khẽ thở dài:
– Anh Dũng, trường hợp này rất khó. Nếu có giấy tờ chứng minh anh bỏ tiền mua đất, có thể đòi một nửa. Nhưng còn ngôi nhà, cha mẹ anh đã được ủy quyền toàn phần. Họ có quyền định đoạt. Việc cho tặng đã xong thì không thể rút lại, trừ khi chứng minh được bị lừa dối hay đe dọa.

Dũng đập bàn, gào lên:
– Tôi là con trai ruột! Sao bố mẹ lại xử với tôi như thế?

Nhưng luật sư vẫn điềm tĩnh:
– Máu mủ thì không thay đổi, nhưng đạo lý mới quyết định đúng sai. Anh đã chọn tính toán thay vì công bằng, ích kỷ thay vì tử tế. Cha mẹ anh chỉ đang dạy anh một bài học.

Câu chuyện sau đó lan truyền trên mạng xã hội. Người ta đồng loạt ca ngợi ông Thành và bà Lệ – những bậc cha mẹ sáng suốt, đặt tình thương và công lý lên trên lòng thiên vị. Họ cho Thu một chỗ dựa, cho bé An một mái nhà.

Trong khi đó, Dũng trở thành đề tài bị mỉa mai:
“Tưởng cao tay, ai ngờ thua chính cha mẹ”,
“Lòng tham bị dạy cho bài học nhớ đời”,
“Có con dâu hiền mà không biết giữ, giờ mất cả vợ lẫn tài sản.

Cuối cùng, khi một mình bước ra khỏi văn phòng luật sư, Dũng mới cảm thấy khoảng trống lạnh lẽo bủa vây. Anh mất tất cả: vợ, con, tài sản, và cả niềm tin từ chính những người đã sinh ra mình.

Một cái kết cay đắng, nhưng lại là cái giá phải trả cho sự tham lam và toan tính.

Hôn nhân vốn dĩ là nơi cần tình yêu và sự công bằng. Khi không còn đi cùng nhau được nữa, điều tử tế nhất không phải là giành giật, mà là buông tay trong văn minh. Và trong gia đình, sự công tâm, tình thương mới là tài sản quý giá nhất.

Câu chuyện của Dũng trở thành lời nhắc nhở: sống tính toán, ích kỷ, sớm muộn cũng nhận lại cái kết xứng đáng.

Related Posts

Our Privacy policy

https://bantinnhanh24.com - © 2025 News